Mùa hè năm nay, tôi có dịp về quê thăm gia đình sau một thời gian xa cách. Khi vừa bước vào nhà, tôi đã vô cùng ngạc nhiên và vui sướng khi thấy cô chị gái xinh đẹp của mình đang ngồi trên ghế bành, thảnh thơi đọc sách.
Chị tôi, năm nay đã 25 tuổi, sở hữu một nhan sắc khiến nhiều người phải ngưỡng mộ. Vóc dáng cao ráo, làn da trắng mịn, khuôn mặt thanh tú với đôi mắt to tròn và nụ cười rạng rỡ. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài bắt mắt ấy lại ẩn chứa một khiếm khuyết lớn: đó là sự lười biếng.
Từ nhỏ, chị tôi đã không thích làm bất cứ việc gì. Học thì lười, việc nhà thì càng không muốn động tay. Mẹ tôi thường phải nhắc nhở và thậm chí la mắng chị rất nhiều lần mới khiến chị miễn cưỡng làm vài việc vặt.
Khi tôi lớn lên và đi xa học tập, công việc, tôi vẫn thường xuyên liên lạc với chị nhưng chưa bao giờ được chứng kiến tận mắt sự lười biếng của chị. Thỉnh thoảng, chị còn khoe với tôi rằng mình đã tập thể dục, nấu ăn... nhưng tôi luôn biết đó chỉ là những lời nói dối.
Lần này về quê, tôi mới thực sự thấy hết mức độ lười biếng của chị. Cả ngày chị chỉ ngồi lì trên ghế, hoặc đọc sách, hoặc xem tivi. Đến bữa cơm, chị cũng không giúp mẹ dọn dẹp hay rửa bát đĩa. Thậm chí, chị còn bắt mẹ giặt quần áo cho mình.
Thái độ của chị khiến tôi rất ngạc nhiên và thất vọng. Trước đây, tôi luôn nghĩ chị mình xinh đẹp, thông minh và tài giỏi. Nhưng bây giờ, tôi mới thấy mình đã lầm. Chị tôi chỉ là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng lại vô cùng lười biếng và vô trách nhiệm.
Tôi không biết làm sao để giúp chị thay đổi bản thân mình. Tôi đã cố gắng khuyên bảo chị, nhưng chị chỉ cười trừ rồi lại tiếp tục làm những gì mình muốn. Tôi cảm thấy rất buồn vì chị gái mình vô dụng như vậy.
Bonus: Đụ cô bạn thân sắp đi lấy chồng
Tôi mong rằng một ngày nào đó, chị tôi sẽ nhận ra rằng sự lười biếng không phải là một đức tính tốt. Nó sẽ chỉ khiến cuộc sống của chị trở nên tồi tệ hơn và khiến mọi người xung quanh đánh giá thấp chị. Tôi tin rằng nếu chị quyết tâm thay đổi, chị hoàn toàn có thể trở thành một người phụ nữ thành công và hạnh phúc.